Home » TRANG THƠ
Thứ Ba, 2 tháng 4, 2013
Chùm thơ : HOÀI NIỆM (anh Nguyễn Thanh Hải)
HOÀI NIỆM
Nắm tay em trên đường khuya lạnh giá
Gió mùa đông xào xạc cả rừng đêm
Một chiếc dù che hai đứa ướt mềm
Suối ông Nhị. Nước chảy ầm trắng xóa
Em trượt ngã nước đẩy trôi vào đá
Anh vội lao theo níu lại giữa dòng
Ta dắt nhau qua cái lạnh mùa đông
Cùng nhìn nhau với nụ cười hạnh phúc
Nhưng rất tiếc, tình yêu đã đến lúc
Bởi những yếu mềm không thể vượt qua
18 năm rồi nhưng vẫn chưa xa
Nhưng kỉ niệm của một thời hoa mộng
Thôi! hãy trôi theo gió mùa đông lồng lộng
Một kỉ niệm buồn, một thuở ta yêu!
Nguyễn Hàn Giang 12/2010
MƠ
Gió đùa tóc em bay trên triền núi
Anh vội vàng hứng lấy sợi tóc rơi
Hai đứa cùng nhìn về phía xa xôi
ở nơi ấy có gì không em nhỉ?
Em nắm tay anh, bảo đừng suy nghỉ
Bởi chuyện tình mình đẹp lắm mà anh
Nhưng tình đầu rất đỗi mong manh
Bởi những cái “tôi” của một thời mới lớn
Anh vội ôm em, em bảo đừng quá trớn
Nếu không nghe lời em sẽ chẳng đi chung
Nhưng em ơi! Tình yêu mà, không thể trói trong khung
Phải có những nụ hôn, và có lời thỏ thẻ
Nếu đã yêu anh xin em đừng né
Bởi ở triền đồi anh sẽ ngã lăn quay
Lời khẩn cầu chắc em thấy cũng hay
Nên chẳng nói thêm một lời nào nữa
Anh quyết định “tiến lên” không lần lữa
Bởi cơ hội này không dễ có được đâu
Anh nhìn vào đôi mắt ấy thật sâu
Lắng nghe trái sầu đâu rơi lộp độp
Anh hôn em nghe môi mình đánh….. bốp
À!..... thì ra trước mặt là cái hộp
Giật tỉnh người mới biết vừa mơ!
Nguyễn Hàn Giang! 07/2012
MỘT MÌNH
Tôi vê Tam Lãnh chiều mưa,
Đường xưa tôi bước người xưa đâu rồi?
Ngập ngừng trong tiếng mưa rơi
Nghe như hơi thở một thời yêu thương!
Tình đầu sao lắm vấn vương
Người phương Nam sống. Người quê hương mình
Lá vàng chao nhẹ lung linh
Một làn gió lạnh làm mình tỉnh ra
Chuyện ngày ấy……… đã rất xa
Đường xưa ta bước, riêng ta một mình!
Nguyễn Hàn Giang 10/2012
anh NGUYỄN THANH HẢI
Cựu học sinh, thôn Bồng Miêu
Tin liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét