Home » TRANG THƠ
Thứ Tư, 5 tháng 11, 2014
ĐỪNG (Thơ Hàn Giang)
Sao cứ mãi than đời ta mắc nợ?
Chuyện ân tình là lẽ của rự nhiên.
Sao cứ mãi than là ta có nợ?
Nếu ta nên người ta chẳng nợ gì đâu.
Bởi cha mẹ ru con là hạnh phúc
Chỉ cầu mong cho con cái trưởng thành
Che cho con đi qua ngày giông bão
Vui thấy con về trong mùa nắng khô hanh.
Đừng than vãn là đời ta có nợ
Chuyện tình yêu là chuyện của muôn đời
Nước cứ chảy và sông thì trôi mãi
Cái ”nợ tình” đâu phải nợ người ơi !!!
Hàn Giang
Nguyễn Thanh Hải
Tin liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét