Home » TÙY BÚT
Thứ Hai, 20 tháng 5, 2013
NÀY EM, PHÍA TRƯỚC LÀ BẦU TRỜI
Em ơi, lắng lòng lại mà nghe thanh âm cuộc sống, sao cứ mãi ngủ mê trong miền buồn thẳm tối tăm.
Tags:
TRANG VĂN, TÙY BÚT
Sáng ra phố thấy nhịp ngày hối hả, gánh hàng rong, xe nước mía, những tiếng rao..., cuộc mưu sinh ấy của bao phận người, dẫu có khắc nghiệt nhưng vẫn miệt mài bởi niềm tin ở một ngày mai tươi sáng.
Em có thấy con dã tràng Xe cát biển, từng đợt sóng trắng xoá vô tình cuốn tất cả công trình ấy ra khơi. Nó lại miệt mài xây xây đắp đắp, làm điều vô nghĩa ư? Không đâu em ạ, theo chị nghĩ là nó đang rất hạnh phúc, hạnh phúc vì được làm cái sứ mệnh mà cuộc đời đã trao cho riêng nó mà thôi.
Có thể ngày xưa là kí ức đẹp tInh khôi, tình yêu đầu cho em nhiều vị ngọt, em quên rằng có lúc tình sẽ mang vị đắng, em phải biết ru lòng nếu hạnh phúc chợt vụt qua tay.
Em hãy mỉm cười chào đón những ngày mai, bởi ngày mai ẩn chứa bao điều cần ta khám phá, hãy rộng lòng ra với những điều được mất, bởi “sống là cho đi đâu chỉ nhận riêng mình”.
Hãy thả trôi những muộn phiền ra thênh thang trời đất, gió sẽ cuốn giùm em những khoảng không vui, gió sẽ mang về bên em những hương thơm vị lạ của cuộc đời, để ngày mới nắng rọi niềm vui qua ô cửa mở.
Em đừng mãi như con chim sợ cành cong, dẫu đất lành vẫn ngác ngơ trông, một lần vấp ngã là phải biết tìm cách đứng lên mà đi tiếp, chẳng ai thương mình khi chính mình không biết thương thân.
Lời an ủi sẽ trở nên sáo rỗng, vô nghĩa nếu nó chẳng giúp cho lòng em thanh thản mà càng làm cho em thấy em đáng thương hơn, em lại chui mình vào vỏ ốc chứa những điều buồn não. Bởi lẽ đó nên chị sẽ chẳng thể nói : “Đừng buồn”.
Em cứ buồn, em cứ khóc, khóc cho niềm đang đau nhói buốt con tim, nhưng sau đó em hãy soi gương, chải tóc, tô son môi cho thắm lại cuộc đời.
Đứng lên và nhìn về phía trước em nhé, em có thấy không, phía trước là bầu trời !
16.03.2012
Tú Thuyết
Nguồn bài và ảnh minh họa : Trang YuMe của tác giả
Tin liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét